Lâu lâu, dạo quanh mấy forum và group, mình lại thấy vài câu hỏi ngộ ngộ dạng thế này:
Người hỏi cũng nhiều, mà chắc anh em trong ngành đọc xong chỉ cười cho qua, hoặc chán méo thèm trả lời.
Vì thế, mình viết bài này để trả lời luôn 1 lượt những câu hỏi như thế. Nếu anh em thấy ai hỏi câu tương tự cứ share bài này ra là được nha :3.
Câu trả lời ngắn cho những câu hỏi dạng này là: Méo liên quan, bạn thích thì cứ làm thôi, đừng sợ đừng ngại mẹ gì hết.
Câu trả lời dài thì… dài lắm, các bạn đọc hết bài sẽ rõ nha.
Thời cấp 3, mình may mắn đậu vào trường chuyên Nguyễn Du, vào lớp chuyên Lý. Giáo viên chủ nhiệm là một thầy đã hơi lớn tuổi, tóc cũng hơi bạc. Thầy đi đứng từ tốn, chậm rãi nên mấy đứa trong trường hay đặt biệt danh là thầy Asimo luôn.
Hồi đó, đa phần bọn lớp mình vừa sợ vừa không ưa thầy, vì thầy hay cho những bài cực khó, hoặc một đống bài tập để … thử thách học sinh.
Thường thường, cuối tuần nào bọn mình cũng phải ngồi giải hơn 20 bài Lý trong sách nâng cao (Tự luận chứ không phải trắc nghiệm nhé). Nhiều bài khó phèo râu, giải không nổi, phải lên lớp chờ có đứa nào giải được thì mượn tham khảo.
Kiểm tra cũng thế, có những đợt kiểm tra 15 phút, cả lớp (mang tiếng học sinh trường chuyên) đồng loạt ăn 3,4 điểm chỉ vì không giải nổi 1 bài thầy ra.
Tuy vậy, thầy có làm một điều khiến mình nhớ đến bây giờ. Mỗi lần kiểm tra bài tập, bắt lên bảng giải bài, hễ tụi mình nói là “khó quá, không làm được”; thầy đều nghiêm khắc nhắc lại chưa làm được, không phải không làm được!
Một phần nhờ câu nói chưa làm được, không phải không làm được đó, một phần nhờ sự “bạo hành” của thấy, bọn lớp mình thi Đại Học môn Lý toàn 7-9 điểm trở lên cả (Thời đó thi ĐH đề rất khó, điểm sàn ĐH tầm 13-14 điểm, học khá mới thi nổi trên 5đ mỗi môn).
Khi nói “không làm được“, ta thường mang ý định bỏ cuộc. Thay vì nói “không”, hãy nói “chưa”, bạn sẽ nhận ra mình có thể cố gắng nhiều hơn:
Bạn thấy đấy, tất cả những thứ mà các bạn sợ như: Tiếng Anh không giỏi, logic không tốt… đều trở nên bớt đáng sợ hơn nếu các bạn thay chữ không bằng chữ chưa.
Thứ gì chưa giỏi, chưa tốt, chỉ cần bỏ thời gian cày cuốc thì nó sẽ tốt hơn. Khả năng của bạn là không có giới hạn, chỉ có bạn là tự giới hạn khả năng của mình thôi.
Trừ những thứ bất khả kháng như: Em không nói được thì có đi làm rapper được không, hoặc em bị lùn 1m5 thì có làm phi công lái máy bay được không? Còn lại đa phần những thứ chưa tốt, chưa giỏi, các bạn đều có thể cải thiện được cả!
Trước đây, mình cũng từ chia sẻ về việc Không có năng khiếu có theo ngành được không? Câu trả lời của mình đến giờ vẫn vậy:
Méo cần đâu! Thật ra trong ngành lập trình, tài năng và năng khiếu cũng *éo quan trọng mấy! Đam mê và nỗ lực quan trọng hơn nhiều!
Túm cái váy lại, thay vì hỏi những câu như ở đầu bài, hãy hỏi những câu như:
Đặt ra những câu hỏi như vậy, bạn sẽ có mục tiêu, có động lực để phấn đấu nha!
Tuy nhiên, cũng đừng mang tư tưởng: Đấy là tao không học/làm thôi, tao học thì cũng giỏi chứ có gì đâu!
Ai cũng có thể giỏi tiếng Anh, giỏi lập trình, … Nhưng chỉ những người thật sự nỗ lực, bỏ thời gian mới đạt được thành quả! Nếu cứ nghĩ là mình có thể, nhưng không chịu bỏ công sức ra thì bạn cũng sẽ … méo có cái gì đâu!
Đấy, bài viết cũng dài rồi, hi vọng những lời khuyên trong bài có ích cho các bạn. Nếu thấy ai hay hỏi những câu như đầu bài thì nhớ quăng bài này cho họ đọc nha!
You need to login in order to like this post: click here
YOU MIGHT ALSO LIKE