Get in touch
or send us a question?
CONTACT

Câu hỏi làm thế nào

(thông thường sẽ có nhiều hơn một cách để tìm giải quyết 1 vấn đề)

Bắt đầu từ cái điều hòa

Một buổi sáng thức dậy, tìm mãi không tìm thấy cái điều khiển điều hòa đâu để tắt nó đi. Làm thế nào bây giờ? tìm hiểu sau một phút thì cách làm đơn giản là mở nắp cục lạnh, giữ công tắc trong 3s là tắt ngấm. Câu hỏi mở rộng hơn: nếu từ nay không có điều khiển thì có thể bật tắt điều hòa được không? Tìm hiểu sau một giờ thì có cách là dùng điện thoại có gắn thiết bị phát hồng ngoại có thể thay thế điều khiển. Mua thiết bị, cài đặt kết nối thì kiểm chứng là dùng đc. Nhưng càng dùng thì càng thấy nó mang tính ngu học hơn là sáng kiến. Thiết bị gắn ngoài quá nhỏ để dễ dàng thất lạc, nhất là lạc vào miệng trẻ con. Câu hỏi mở rộng hơn nữa: nếu không có điện thoại, remote thì có thể bật tắt, chỉnh chế độ nhiệt độ của điều hòa đc không, và ngoài điều hòa còn thêm quạt, nóng lạnh, đèn…? Tìm hiểu sau một buổi sáng thì có cách là điều khiển bằng thiết bị phát hồng ngoại + thiết bị nhận dạng giọng nói + công tắc điện tử. Mua sắm tiếp, cài đặt kết nối và kiểm chứng là hoạt động được. Kết quả thu được: Có ít nhất 4 cách trả lời cho câu hỏi đầu tiên đưa ra với cái điều hòa. dùng tay bấm, dùng điện thoại bấm, dùng máy tính, dùng lời nói. Và bên cạnh đó thì có thêm nhiều lựa chọn mà trước kia chưa nghĩ đến: 10h đêm bật, 1h sáng lên 28, 4h lên 30, 6h thì tắt. Tất cả bắt đầu từ việc thất lạc cái điều khiển ^^

Không có mô tả.
Điều khiển điều hòa trên smartphone.
Không có mô tả.
Điều khiển quạt trên smartphone

Đến cái ban công

Một buổi chiều nắng cháy, bạt che cũng chẳng ăn thua. Làm thế nào bây giờ? Để lúc nắng cháy, mưa rào bạt tự kéo xuống, trời đẹp mát mẻ bạt tự kéo lên. Để trời oi phun sương, trời nắng phun nước, tăng độ ẩm, giảm độ cáu gắt. Sau một ngày tìm hiểu thì có cách dùng motor điện tử để kéo bạt lên xuống khi điều kiện thời tiết nhiệt độ đạt đến ngưỡng, dùng motor 12v để phun sương mỗi giờ một lần ngày nắng, và biết dừng lại nếu ngày mưa. Tất cả bắt đầu từ việc một cây hoa bị chết héo ^^

Và câu chuyện Youtube.

Dịch dã, phong tỏa, cách ly, người lớn ôm laptop tivi, người nhỏ ôm ipad, điện thoại. Và quá nửa thời gian là xem Youtube, FB watch. Quan sát kỹ hơn thì người ta không ngại việc trẻ con xem tivi điện thoại, người ta ngại việc bọn trẻ xem những thứ nhảm nhí vô bổ, chán ngán việc trẻ con thích xem hơn là thích đọc thích chơi. Trước kia nói bận rộn không có cơ hội, giờ tình hình đổi thay 24h/ ngày mà khoảng cách giữa các thế hệ là không quá 10m, nhưng liệu có thể bình thản nói chuyện với nhau quá 10 phút mỗi ngày. Làm cách nào bây giờ? Đầu tiên là mạnh dạn xóa youtube cài yt kids (chứ đừng nghĩ đến chuyện viển vông là rút phích tivi, khóa điện thoại, ipad vào tủ) ^^ nội dung xem được lựa chọn từ đầu, chỉ nội dung nào mình chọn, bọn trẻ mới thấy mới xem được. Tiếp theo là hẹn giờ ứng dụng, quá 15 phút là YT Kids, hay FB hay bất cứ chương trình, ứng dụng nào đang chạy đều có thể cưỡng chế dừng lại. Cuối cùng, và quan trọng nhất, là quản đồ quản con, không khó bằng tự quản mình ^^ Nói con không được dùng điện thoại quá 1h/ ngày, liệu mình có ít hơn 4 tiếng ^^ Nói con hãy đọc sách mỗi ngày, liệu mình có làm được điều tương tự, hay chí ít là con đọc sách, mình đọc cùng, con học vẽ, mình học thơ ^^ Hóa ra thấy mình đang trưởng thành có khi còn khó hơn là thấy con đang khôn lớn.

Việc tự động một cái máy, một cái motor có thể tìm hiểu để thực hiện được. Việc lớn lên, trưởng thành cùng con trẻ thì chẳng thể tìm hiểu để có quá trình tự động, đơn giản nào cả. Và có lẽ, đó là thú vị cuộc sống.