11 giờ đêm. Bạn nằm trên giường, mệt mỏi sau một ngày dài. Đèn đã tắt, nhưng giấc ngủ thì không đến. Bạn cảm thấy vẫn “thiếu thiếu” một thứ gì đó. Cũng ngay lúc này, màn hình điện thoại bừng sáng, khẽ rung, một thông báo được gửi đến “Leo vừa đăng một story mới, xem ngay để không bỏ lỡ…”. Vươn tay với lấy chiếc điện thoại mà cách đây mấy phút phải giấu cẩn thận phía cuối giường để đứa con không nhìn thấy, bạn định xem story đó rồi sẽ ngủ ngay. Nhưng rồi, nửa tiếng trôi qua. Một tiếng. Khi bạn nhìn lại đồng hồ, đã 1 giờ sáng. Mắt đỏ hoe, ngón tay cái đã chẳng buồn co/duỗi nhưng cảm giác buồn ngủ thì vẫn chưa tới.
7 giờ sáng, báo thức điện thoại rung lên. Mệt mỏi với tay tắt báo thức, định bụng ngủ thêm chút nữa. Nhưng vừa khi báo thức tắt, kết nối Wifi của điện thoại tự động được mở lên. Một loạt thông báo dồn dập, bạn nheo mắt nhìn: 3 tin nhắn chưa đọc, 23 lượt thích bài viết, 8 bình luận mới, ai đó vừa tag bạn trong một bức ảnh… Hai mươi phút sau, bạn vẫn đang cuộn Facebook, Instagram, TikTok cho tới khi giật mình nhận ra xe bus đón con đi học chỉ còn 10 phút nữa là tới.
Ngày qua ngày, nhiều người cũng trải qua những tình huống tương tự. Chúng ta đều cảm thấy thật khó thay đổi. Tại sao lại có cái vòng luẩn quẩn đó? Chúng tay hãy cùng nhìn vào cách mà các sản phẩm công nghệ, đặc biệt là mạng xã hội, được thiết kế để định hình thói quen của người dùng. Phía sau mỗi tính năng, mỗi nút bấm, mỗi thông báo là hàng vô số giờ nghiên cứu về tâm lý học, hành vi người dùng, và khoa học thần kinh. Mục tiêu? Giữ bạn lại càng lâu càng tốt. Và để làm điều đó, họ sử dụng những kỹ thuật thiết kế tinh vi – những kỹ thuật khi bị lạm dụng, trở thành công cụ thao túng mạnh mẽ. Hãy cùng tìm hiểu 5 kỹ thuật thiết kế thói quen phổ biến thông qua cách chúng được áp dụng trên Facebook.
Thông báo đẩy được thiết kế để cung cấp thông tin quan trọng, khẩn cấp hoặc có giá trị cao ngay lập tức – như tin nhắn từ người thân, nhắc lịch họp, hoặc cảnh báo an ninh.
Facebook không chỉ thông báo điều quan trọng – nó thông báo mọi thứ có thể kéo bạn quay lại. Mỗi thông báo là một cú hích vào tâm lý tò mò và nhu cầu được xác nhận xã hội của bạn. “Ai đó đang chú ý đến tôi” – cảm giác này kích thích dopamine, khiến não bạn khao khát kiểm tra liên tục. Thậm chí khi không có gì quan trọng, việc nhìn thấy số đỏ trên icon cũng tạo ra cảm giác bất an, thôi thúc bạn phải “dọn sạch” nó. Facebook biết điều này, và cố tình gửi nhiều thông báo hơn mức cần thiết để ngắt quãng cuộc sống của bạn và kéo bạn trở lại ứng dụng.
Bộ não chúng ta được thiết kế để tìm kiếm điểm dừng tự nhiên – đó là lý do tại sao chúng ta dễ đọc xong một chương sách hơn là dừng giữa chừng. Infinite scroll loại bỏ hoàn toàn điểm dừng này. Không có tín hiệu “kết thúc”, não bạn không nhận được lệnh dừng lại.
Hơn nữa, thuật toán của Facebook được tối ưu để xen lẫn nội dung hấp dẫn và nội dung trung bình, tạo ra hiệu ứng “phần thưởng biến đổi” – bạn không biết nội dung tiếp theo sẽ thú vị hay nhàm chán, nên bạn tiếp tục cuộn để “tìm kho báu”. Đây chính là nguyên lý tương tự máy đánh bạc: bạn biết là mình nên dừng nhưng lại không thể dừng.
Động tác kéo và thả này được thiết kế dựa trên cơ chế tâm lý giống hệt máy đánh bạc ở casino – kéo cần gạt và chờ kết quả. Sự hồi hộp trong khoảnh khắc chờ đợi kích thích dopamine.
Quan trọng hơn, phần thưởng là “biến đổi” – đôi khi bạn thấy nội dung thú vị, đôi khi không. Sự bất ngờ này chính là chìa khóa gây nghiện. Nếu mỗi lần kéo đều có nội dung mới thú vị, bạn sẽ nhanh chóng cảm thấy nhàm chán. Nếu không bao giờ có gì mới, bạn sẽ bỏ cuộc. Nhưng khi phần thưởng không đoán trước được, não bạn rơi vào trạng thái “hi vọng” liên tục, khiến bạn muốn thử lại, thử lại, và thử lại.
Facebook biến social validation thành công cụ đo lường giá trị bản thân. Số lượng like, bình luận không chỉ phản ánh bài viết có hay không – chúng trở thành thước đo xem bạn có đáng chú ý, có được yêu thương, có quan trọng trong mắt người khác hay không.
Mỗi like là một “liều” dopamine nhỏ, kích thích hệ thống khen thưởng trong não giống như khi ăn ngon hoặc nhận được lời khen. Hệ quả? Bạn liên tục kiểm tra xem bài viết có bao nhiêu like, sửa caption để câu like, hoặc đăng những gì bạn nghĩ người khác muốn thấy thay vì điều bạn thực sự muốn chia sẻ. Facebook lợi dụng bản năng nguyên thủy “sợ bị loại trừ” để giữ chân người dùng càng lâu càng tốt, bất chấp tác động tiêu cực.
Kích thích nỗi lo lắng rằng mọi người khác đang trải nghiệm điều gì đó thú vị, quan trọng, hoặc có giá trị mà bạn đang bỏ lỡ. Được tạo ra thông qua các tính năng như Stories (câu chuyện 24h), trạng thái “Đang hoạt động”, “Đã xem”, số lượng thành viên trong nhóm/sự kiện.
Facebook cố tình thiết kế để tối đa hóa FOMO. Stories biến mất sau 24h, tạo cảm giác khẩn cấp “phải xem ngay kẻo lỡ”. Dấu chấm xanh “đang hoạt động” khiến bạn nghĩ “mọi người đang online cả, mình cũng phải online chứ”. Thuật toán ưu tiên hiển thị những nội dung tích cực, thành công, hạnh phúc – tạo ra ảo giác rằng cuộc sống của người khác luôn hoàn hảo hơn bạn. Điều này không chỉ khiến bạn quay lại liên tục để kiểm tra “có gì mới không”, mà còn gây ra lo âu, trầm cảm, và cảm giác cô đơn – một nghịch lý đau đớn khi sử dụng “mạng xã hội” càng nhiều lại càng cảm thấy cô đơn. Và khi cảm thấy tệ? Bạn lại mở Facebook tìm kiếm sự xác nhận – một vòng lặp độc hại không hồi kết.
Vào năm 2007, sau khi Apple ra mắt iPhone, Steve Jobs được phóng viên hỏi trong một cuộc phỏng vấn:
“Steve này, ông có nghĩ rằng việc không có bàn phím vật lý sẽ trở thành một vấn đề không? Người dùng liệu có thật sự thoải mái khi gõ trực tiếp trên màn hình chứ?”
Steve Jobs đã trả lời ngắn gọn:
“Họ sẽ quen thôi.”
Câu trả lời của Jobs được kiểm chứng ngay sau đó. iPhone, bằng cách ứng dụng các thiết kế định hình thói quen, sau đó đã định hướng lại cả ngành smartphone toàn cầu.
Đối với những ai đang làm việc trong lĩnh vực thiết kế sản phẩm, phát triển ứng dụng – chúng ta có cơ hội và trách nhiệm để nhận thức rõ hơn về sức mạnh của những công cụ này. Push notifications, infinite scroll, pull-to-refresh, social validation, FOMO – tất cả đều là những kỹ thuật mạnh mẽ có thể được sử dụng để tạo ra giá trị thực sự cho người dùng, hoặc để thao túng và kiểm soát họ.
You need to login in order to like this post: click here
YOU MIGHT ALSO LIKE