Get in touch
or send us a question?
CONTACT

Sự cô đơn trong thời đại số: Khi kết nối trực tuyến khiến chúng ta trở nên cô lập hơn

Trong thời đại mà thế giới dễ dàng kết nối chỉ trong tầm tay, mạng xã hội giúp chúng ta cảm thấy gần gũi và liên tục tương tác với mọi người, dù là trò chuyện qua tin nhắn, thích hay bình luận vào những cuộc trò chuyện trực tuyến thú vị. Nhưng tại sao chúng ta vẫn cảm thấy cô đơn?

Càng gần gũi, càng xa cách

Mặc dù mạng xã hội khiến chúng ta cảm thấy như đang tương tác trực tuyến với mọi người, nhìn thấy cuộc sống của họ được cập nhật trên màn hình, nhưng một lượt thích hoặc bình luận nhanh chóng có thể chỉ là ảo giác về sự thân mật. Mặt khác, giao tiếp trực tiếp, được đặc trưng bởi giọng điệu và ngôn ngữ cơ thể, kích thích giải phóng oxytocin, còn được gọi là hormone gắn kết. Cơ chế quan trọng này tạo ra cảm giác tin tưởng và kết nối sâu sắc hơn so với việc chỉ đọc văn bản trên màn hình.

Nguồn gốc của sự cô đơn trong thời đại số

Khi mạng xã hội ngày càng hòa nhập vào cuộc sống của con người, việc quá gần gũi với nó có thể khiến chúng ta không thể nhìn rõ những góc cạnh và góc khuất của nó.

  • Ảo ảnh phản chiếu qua màn hình: Mặc dù mạng xã hội cho phép chúng ta liên tục cập nhật thông tin về cuộc sống của người khác, ngay cả khi chúng ta ở xa nhau, chúng ta có thể ủng hộ họ thông qua những lượt thích trên Instagram Stories hoặc bình luận, khiến chúng ta cảm thấy như mình vẫn là một phần trong cuộc sống của nhau. Tuy nhiên, kết nối trực tuyến không thể thay thế kết nối cảm xúc mà chúng ta trải nghiệm trực tiếp.
  • Nạn nhân của cuộc sống tốt đẹp trên Instagram Stories: Trên mạng xã hội, con người đều chọn lọc và thể hiện những khía cạnh đẹp đẽ và hoàn hảo nhất trong cuộc sống của họ với người khác. Điều này tạo ra sự so sánh và cảm giác cuộc sống của bản thân thiếu thốn, không đủ năng lực hoặc không xứng đáng. Điều này có thể dẫn đến việc nghi ngờ giá trị bản thân, cảm giác cô đơn và xa lánh.
  • FOMO (Sợ bị bỏ lỡ): Việc nhìn thấy hoạt động của người khác trên màn hình có thể dẫn đến nỗi sợ không theo kịp trend hoặc bỏ lỡ những cơ hội quan trọng. Cảm giác này tạo ra sự lo lắng và làm gia tăng nỗi cô đơn khi chúng ta không tham gia vào hoạt động đó.

     

  • Các mối quan hệ và cảm xúc lạc lõng: Càng dành nhiều thời gian lướt mạng xã hội hoặc trò chuyện trực tuyến, chúng ta càng ít kết nối với những người xung quanh, dù là thông qua tương tác xã hội hay các hoạt động chung.

     

  • AI- Người bạn cố vấn: Sự xuất hiện của AI có thể mang đến sự đồng hành, an ủi và tư vấn. Điều này có thể làm giảm thêm tầm quan trọng của các kết nối thực sự giữa người với người.

Tuy công nghệ mang lại sự tiện lợi trong việc kết nối, nhưng việc sử dụng không cân bằng có thể dẫn đến những mối quan hệ mong manh và xa cách. Việc tái nhấn mạnh các tương tác thực tế là điều cần thiết để khơi dậy cảm giác kết nối và vượt qua nỗi cô đơn trong thời đại kỹ thuật số. Bởi vì điều quan trọng nhất trong giao tiếp giữa con người là gặp gỡ trực tiếp thông qua trò chuyện, giao tiếp bằng mắt và tương tác thông qua các hoạt động. Có lẽ đã đến lúc chúng ta nên đặt điện thoại thông minh xuống và tập trung hơn vào những người xung quanh trước khi nỗi cô đơn kỹ thuật số nhấn chìm chúng ta hơn nữa.

(Theo วัทนวิภา ทานะวงศ์, ความเหงาในยุคดิจิทัล เมื่อการเชื่อมต่อออนไลน์ ยิ่งทำให้เราโดดเดี่ยว. Truy cập từ https://www.beartai.com/life/trends/1486654)